Du lịch môtô
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:23 am

- Đựơc sự cho phép của bác unaunu
- Đề phòng trường hợp hienmin giận JC hay minhcao đi xóa bé cái nhầm mục cừơi bể bụng của unaunu
- Đồng thời là khu vực riêng, mới cho unaunu lấy cảm hứng giúp anh em xả "chét".
Em xin copy mục cừơi khoe răng của bác unaunu qua đây cho anh em tiện theo tiếp.

Trong 1 kỳ thi ở trường Y, thầy giáo hỏi:
- Anh cho biết những dấu hiệu khi mang thai?
Anh
sinh viên đắn đo mãi không biết trả lời thế nào thì anh ta nghe thấy
bạn mách: Tóc rụng, chân cong, bụng to... Anh ta luống cuống lặp lại hết
Thày giáo liền cười hỏi lại:
- Chân tôi có cong không?
- Thưa cong ạ
- Tóc tôi có rụng không?
- Thưa rụng ạ
- Bụng tôi có to không
- Thưa to ạ
- Vậy khi nào tôi đẻ tôi sẽ cho anh qua kì thi

*******************************************


minhcao lên 6 tuổi, mẹ em đẻ thêm một em bé, mới ở nhà hộ sinh về. Một
hôm em bé khóc dai quá, không làm sao dỗ cho nín được. Mẹ em kêu lên:
- Trời ơi! Làm thế nào bây giờ?
Bé minhcao bảo mẹ:
- Tại mẹ quên đấy! Khi mang em bé ở nhà hộ sinh về, sao mẹ không bảo họ cho mẹ một bản: "Hướng dẫn sử dụng"!

*******************************************

Thấy cu Tèo khóc thút thít, bà hỏi:
- Tèo nè, sao con khóc vậy?
- Ba... Ba con đóng đinh nhưng lại gõ và tay.. Hu..Hu...
- Hừm! Những thanh niên sắp là người lớn như con phải cười trước những việc như thế chứ, sao lại khóc.
- Lúc đầu chon cũng cười đấy chứ... Hu....Hu...

*******************************************

Một
học sinh ở nông thôn đến trường muộn, trình bày với cô giáo rằng nó
phải dắt bò cái của nhà đến chuồng bò đực. Cô giáo bực tức hỏi:
- Thế bố em không làm được việc ấy sao?
- Em chắc là được - Đứa bé nói - Nhưng em nghĩ là con bò đực làm tốt hơn!

*******************************************

Haiqueenbee và một người phụ nữ đứng cạnh nhau trong buổi tiệc buffet thì đột nhiên người đàn bà nói với bác:
- Anh biết không, anh rất giống chồng thứ ba của tôi.
- Ồ, thật vậy sao? - Haiqueenbee mỉm cười - Cô đã cưới bao nhiêu lần rồi?
- Hai lần - Người phụ nữ trả lời

*******************************************

Kevin
ở trọ trên lầu của 1 ngôi nhà. Bác ta rất được lòng ông già chủ nhà,
chỉ trừ 1 việc là mỗi tối bác ta hay về khuya. Sau khi về, hễ ngồi lên
giường là tuột phăng đôi giày ra ném lên sàn nhà "đùng", "đùng" hai
tiếng, khiến ông già chủ nhà giật mình tỉnh giấc, sợ hãi toát mồ hôi,
mãi rất lâu không ngủ lại được.

Cứ như vậy mấy ngày trôi qua.
Cuối cùng ông già không chịu đựng được nữa, trịnh trọng cảnh cáo kevin
rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì phải đuổi bác ta đi. kevin vội vàng
xin hứa sau này nhất định sửa chữa.

Tối hôm đó, kevin vẫn về rất
khuya như trước. Sau khi về liền ngồi lên giường, lại tuột phăng đôi
giày ném xuống sàn nhà "đùng" một tiếng, bỗng nhớ tới lời cảnh cáo của
ông già, thế là nhẹ nhàng cởi chiếc thứ hai, cẩn thận để lên sàn nhà,
bụng nghĩ lần này thì ông già phải vừa ý rồi.

Vừa sáng sớm ngày
hôm sau, ông già đứng ở dưới lầu hổn hển la to: "Ông nhỏ ơi, ông mau
dọn nhà đi nhé. Này, thường ngày ông ném hai chiếc giày một lúc, ném
xong thì tôi yên tâm. Tối hôm qua ông ném một chiếc, làm tôi giật mình
tỉnh dậy, tôi đợi mãi ông ném chiếc kia, làm tôi cả đêm không ngủ được
gì cả!".

*******************************************

Lúc
mới có phong trào sử dụng hố xí bán tự hoại. Các anh bộ đội trẻ ở đơn
vị không quen dội nước mỗi khi abc xong. Chính trị viên cứ phải nhắc
nhở suốt ngày.
Đợt vừa qua, chính trị viên về thăm nhà 2 tuần, sau
khi trở về anh lập tức triệu tập cuộc họp. Mặt đỏ phừng phừng, chính
trị viên quát vào mặt các chiến sỹ trẻ:
- Các anh có phải trẻ con đâu mà nói mãi không nghe. Cứ ngơi cái mồm tôi ra là hố xí đầy phân.

*******************************************

Một
anh sinh viên ngoại quốc đang theo học ngôn ngữ Việt Nam, bữa nọ trên
đường đi dã ngoại gặp 2 người đi câu ca thán: "chán quá! hôm nay đi câu
chẳng được con khỉ nào cả".
Chờ cho họ đi khuất anh bạn hớn hở mở sổ
tay ghi nắn nót: "Ngày....tháng.... năm....., phát hiện ở Việt nam có
loại 'Khỉ' sống dưới nước"

*******************************************

Hồi
chiến tranh, các chú bộ đội ở trọ trong dân. Một gia đình, một bà mẹ
trẻ, 2 con, con chị cõng con em, Buổi chiều, các chú đang ăn cơm ngoài
sân, bỗng ở trong nhà có tiếng gọi toáng lên:
- Mẹ ơi, em ỉ..a..a..ỉa!
Người mẹ đang ở dưới bếp hốt hoảng kêu lên:
- Để im cho các chú ăn.

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Một anh chàng lái xe chạy thẳng vào sân cảa một người nông dân và hỏi:
- Con bò mộng già của ông đáng giá bao nhiêu tiền?
Người nông dân suy nghĩ giây lát rồ đáp:
- Anh là nhân viên thu thuế, hay anh muốn mua nó, hay là anh vừa cán nó chết?

///////////////////////////////////////////////////////////////

Có một bác nông dân kia có 1 trang trại nuôi heo...

Một hôm, có 1 đoàn kiểm tra tới thăm trang trại của bác. Người ta hỏi bác:
- Heo bác nuôi lớn quá. Thế bác cho heo ăn gì vậy?
- Ồ, thì tôi chỉ cho ăn cơm thừa canh cặn linh tinh ấy mà...
- À, thì ra là vậy! Chúng tôi là Ủy ban bảo vệ súc vật đi kiểm tra, nay phạt bác 5 triệu vì tội ngược đãi súc vật.

Vài
tháng sau đó, lại có 1 đoàn kiểm tra khác đến thăm trang trại của bác.
Họ cũng hỏi câu hỏi như đoàn kiểm tra ban đầu. Rút kinh nghiệm lần
trước, bác nông dân trả lời:
- Tôi cho chúng nó ăn bằng cơm, cá, thịt... loại ngon. Nói chung tôi ăn gì là chúng nó cũng ăn như vậy
-
Ồ, hiểu rồi! Chúng tôi là Ủy ban an ninh lương thực, nay phạt bác 10
triệu vì tội phung phí lương thực, thực phẩm trong khi còn rất nhiều
người dân đang thiếu đói.

Lại vài tháng trôi qua, lại có thêm 1 đoàn kiểm tra, cũng với câu hỏi cũ. Bác nông dân không biết trả lời thế nào nên đáp bừa:
- Tới bữa ăn, tôi phát cho mỗi con 1 ít tiền. Chúng muốn ăn gì thì tự đi mua mà ăn.

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:26 am




Re: Cười khoe răng



Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Icon_post_targetby unaunu » 18 Aug 2010, 10:04



Tù trưởng của 1 bộ lạc châu Phi giận dữ dắt vợ con đến nhà của ông bác sĩ châu Âu đang công tác ở bộ lạc mình:

-
Bác sĩ à, tôi thật không chấp nhận được. Tôi đen, vợ tôi đen, dân của
tôi đen, các con tôi cũng đen, nhưng khi ổng đến đây ở thì vợ tôi lại
đẻ ra 1 đứa trắng là sao? Ông giải thích xem thế nào, nếu không rõ ràng
là tôi lấy ông làm bữa tối cho bộ lạc đó

Bác sĩ trả lời:

-
Cái đó là một điều kỳ diệu của tự nhiên đó tù trưởng à. Thỉnh thoảng tự
nhiên sẽ cho xuất hiện những điều đột biến như vậy. Thí dụ ông nhìn đàn
cừu kia xem, tất cả đều trắng, nhưng sao lại có 1 con màu đen. Kỳ diệu
là vậy đó!

Tù trưởng đăm chiêu suy nghĩ, không nói lời nào, dắt vợ con về. Bác sĩ thở phào nhẹ nhõm.

Lát sau, tù trưởng quay trở lại 1 mình, vào lêu bác sĩ, đóng cửa lại, và nói:

-
Bác sĩ này, mình thỏa thuận vậy nhé, tôi sẽ không đả động đến chuyện
đứa con trắng nữa, bù lại ông cũng sẽ không bao giờ đề cập đến chuyện
con cừu đen nữa nhé!

++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++

Death và Arox cùng đến nhà một cô gái chơi nhưng cô đã đi vắng. Cả hai
ngồi chờ, người nào cũng muốn cho địch thủ về trước. Death hỏi:

- Mấy giờ rồi?

- Chín giờ rưỡi. Chắc bác bận lắm?

- Không. Em chỉ sợ bác về muộn.

Nghe vậy, Arox này liền lấy từ trong cặp ra một quyển tiểu thuyết dày cộm, ung dung ngồi đọc. Death vẫn thong thả nói:

- Bác đọc xong thì cho em mượn đọc với nhé!

===========================================

Nhật ký 24h của một "bựa nhân"

2h sáng. Vo ve vo ve. Cái lỗ
thủng trên màn to bằng nắm tay, muỗi vào thả giàn, ghét mấy con muỗi
đ*o tả được, hôm nay mới tả được. Cố gắng bắt 1 con to nhất, ru ngủ cho
nó, rồi ngồi kêu vo ve bên tai. Con muỗi mắt thâm quầng, lảo đảo bay đi…

4h
sáng. Tén ten tẻn tèn ten. Có tin nhắn. Giật mình thức giấc. “…tắt đèn
sớm, nhớ uống thuốc ngủ nhé…”. Được quan tâm hạnh phúc đến phọt nước
mắt…

7h, quáng quàng dậy, hôm nay phỏng vấn ở công ty mới, lần
mần nghĩ đến đợt thử việc trước ở Mai Linh, trong giấy báo trúng tuyển
có ghi “Chỉ đeo cà vạt xanh”, thế mà lúc đến thấy chúng nó còn mặc cả
quần áo. Bị đuổi trong nhõn 1 ngày, nghĩ đến mà rùng cả mình…

8h,
hối hả đến nơi, rồi cũng đợi được đến lúc vào phỏng vấn, thằng già nhăn
nhở hỏi ” Quan hệ với đồng nghiệp?”, lạnh lùng trả lời : ”Tuần 2 lần,
tuần khỏe có khi 3 lần”, thằng già trợn mắt, chắc nó tiếc cái tuổi
thanh xuân.

10h, đọc báo, ”Chen lấn lên xe, 2 thanh niên tử
nạn“, nhìn kĩ lại thì đúng cái bến xe buýt hôm qua mình đi, đúng số
hiệu xe ấy, đúng 2 cái đứa bị mình ủn xuống lúc xe sau trờ tới, thật là
trùng hợp…

12h trưa, cơm. Sao bây giờ cái gì cũng có chất bảo
quản, lẳng lặng gọi về cho bu xin ít rau củ cải thiện: ”bu nhớ gửi cho
con cái loại toàn phân tươi í nhé, ăn phân hóa học sợ lắm…” bu già ậm
ờ, không biết có nghe rõ không, thương bu già thắt ruột.


14h,
đi họp phụ huynh cho thằng cháu, nghe bác hội trưởng phăm phăm phát
biểu: ”tôi đánh giá lớp ta, các cháu trai ai cũng có tinh, ấy là cái
tinh thần học tập…” , tỉnh dậy nước dãi vòng quanh mép, lớp chỉ còn lác
đác vài người…

17h, tắc đường, nan hoa cắm đầy vành, đầu lênh
láng tóc. Đứng im hít khói xe nhám phổi, lắp cánh bay thì sợ quýnh dây
điện chết còn đau đớn gấp bội. Cam chịu cam chịu…

20h, trà đá,
thấy 1 thằng choai choai đi xe wave tàu, giật túi của chị lao công rồi
phóng vèo qua chỗ mình, tiện cốc trà đá tạt thẳng vào mặt nó. Thằng
choai choai cắm đầu vào cột điện, mình đứng dậy bỏ đi, phần vì ngại lên
báo, phần vì cảm thấy trên đời còn nhiều việc anh hùng hơn thế. Lúc sau
chạy ra xem, vẫn thấy chị lao công đứng lải nhải: ”thằng khốn nạn nào
tạt nước vào mắt con bà….”

22h, giặt quần áo. Nhớ hồi xưa ba hay
nói, nếu con chăm chỉ, con sẽ có tất cả. Đúng là sau này có thật, 2 đôi
tất, 1 đôi là tất Cả, to hơn, đôi bé gọi là tất Thứ, để đi luân phiên
trong 6 cái mùa đông.

23h, xem tivi, chẳng hiểu chương trình nói
về cái gì, chỉ biết mang máng anh Vương nào đấy làm mất nỏ thần của cơ
quan, không báo công an, cũng không kêu tài vụ xuất tiền mua đền cái
khác, lẳng lặng bỏ trốn cùng con gái. Trộm nghĩ về cái tính vô trách
nhiệm của người Việt..

Lại đêm, ném cái dép sang mái nhà hàng
xóm, ồn ào, nghe loáng thoáng “…1h rồi mà đek cho người ta ngủ à..”,
chỉnh lại đồng hồ rồi thiếp đi lúc nào không hay…

(sưu tầm)

-----------------------------------------------------------------------------

Tin vắn: Mất điện, ông B bật diêm chui vào gầm xe xem xăng còn hay hết.
Xăng còn, nạn nhân hưởng dương 49 tuổi.

************************

JC than thở:
-
Đàn bà thật là quá đáng ! Hàng ngày họ bôi đủ thứ son phấn lên mặt mà
không sao thế mà hôm qua tôi chi dính một tý son trên mặt mà đã bị cho
một trận

************************

Vợ vuquocquy cằn nhằn:
- Suốt đêm em không sao chợp mắt được. Anh thì ngáy còn chó thì sủa.
- Thế em muốn thế nào?? Chó thì ngáy còn anh thì... sủa à?? - vuquocquy vặc lại

************************

Kevin:
- Anh không sống nổi nếu thiếu em.
Cô gái từ chối.
Kevin lăn đùng ra chết 60 năm sau

************************

Cá nói:
- Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!

Nước nói:
- Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình....

Nồi nói:
- Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!

************************

Gấu rủ thỏ đi vệ sinh, đi xong gấu mới hỏi thỏ:
- Bạn có sợ bị dây bẩn không?
- Không - thỏ đáp.
- Vậy bạn có sợ phân dính vào lông không
- Không, mình không sợ! - thỏ đáp.
Gấu lại hỏi:
- Thật sự là bạn không sợ dơ à?
- Không bạn gấu ạ!
Thế là gấu dùng thỏ làm giấy chùi!

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Đám cưới. Không biết vì sao chú rể và rể phụ, vốn là 2 người bạn thân,
lại lao vào nhau đấm đá tơi bời. Cảnh sát quyết định đem cả hai về đồn
nghỉ ngơi cho giã rượu rồi sẽ xét xử tội gây mất trật tự công cộng.

Hai hôm sau, tại tòa án, chủ tọa hỏi anh chàng phù rể vì thấy anh ta có vẻ tỉnh táo nhất:

- Anh hãy thuật lại câu chuyện cho rành rọt.

-
Vâng. Sau nhiều năm tìm hiểu kỹ càng hai người bạn của tôi đã quyết
định tổ chức đám cưới thật hoành tráng. Đó là một đám cưới theo nghi lễ
truyền thống, rượu chảy như suối...

- Cái đó tòa biết rồi, hai họ say mèm chứ gì?

-
Vâng! Nhưng tôi không say, vì theo truyền thống phù rể phải tỉnh táo để
nhảy với cô dâu. Đáng lẽ sau bản nhạc thứ nhất tôi phải nhường cô dâu
cho chú rể, nhưng bản nhạc vừa chấm dứt thì bản thứ hai vang lên. Chú
rể thì ở góc xa đang chúc tụng hết chén này đến chén khác...

- Cho nên anh vẫn nhảy tiếp với cô dâu?

-
Đến bản nhạc thứ ba thì... đang dập dìu khiêu vũ với cô dâu chợt tôi
thấy chú rể mặt mũi đỏ gay, xông tới như một con sư tử rồi lấy hết sức
bình sinh đá thẳng vào ngực cô dâu.

- Đá thẳng vào ngực cô dâu? - Tòa hỏi lại anh chàng phù rể.

- Vâng!

- Vậy thì đau lắm?

- Đau là thế nào? Phải nói là chết điếng người ấy chứ. Tôi bị gãy tới ba ngón tay đây này.

+++++++++++++++

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:27 am

2nghia và unaunu đang ngồi chén thù chén tạc. Trên dĩa mồi còn lại 2 miếng thịt, 1 miếng to và 1 miếng nhỏ. Unaunu thò đũa gắp miếng thịt to bỏ vào mồm nhai khoái trá.

- Chú mày thật bất lịch sự, đi chọn miếng thịt to, không nể mặt anh mày à - 2nghia không vui, đập đũa nói với unaunu

- Ủa, thế à. Vậy nếu anh chọn trước, anh sẽ chọn miếng nào? - unaunu ngớ người ra hỏi

- Tất nhiên là miếng nhỏ rồi - 2nghia hầm hừ

- Đấy, thế thì đằng nào cũng anh chọn miếng nhỏ, em miếng to, thế thì em chọn trước giùm anh vậy, có gì đâu mà anh nóng - unaunu vỗ đùi đánh đét

++++++++++++++++++

Nguyen Khoa và vuquocquy ngồi chén thù chén tạc. Nguyen Khoa than thở
rằng từ ngày lấy vợ về, cuộc sống cảm thấy gò bó, mất tự do quá.
Vuquocquy cười khà khà:

- Phải chi bác nói sớm trước khi lấy vợ, em chỉ cho bác 1 chiêu, bảo đảm sau này vợ bác sợ bác như sợ cọp

- Chiêu gì hay vậy bác? - Nguyen Khoa hăm hở nâng ly lên hỏi

-
Bí quyết là bác phải gài vợ bác vô cái thế là người bị phạm lỗi gì đó.
Sau khi đã mang mặc cảm là người phạm lỗi thì vợ bác sẽ không bao giờ
còn có thể kiểm soát được bác nữa

- Làm thế nào để gài được như thế?

-
Bác biết không, bữa em đám cưới, em sơn hết chỗ ấy của em sang màu
xanh. Đêm tân hôn, vợ em thấy thế liền thắc mắc tại sao của em màu xanh
trong khi những người khác lại không có màu xanh. Thế là em tru tréo
lên rằng tại sao cổ lại biết của người khác không phải màu xanh nếu
chưa bao giờ từng được nhìn, như vậy em không phải là người đầu tiền
của cổ. Thế là mặc nhiên cổ có lỗi với em đấy... Hahaha....

Nguyen Khoa nghẹn ngang, miệng há hốc, mắt trợn trừng, té đùng 1 cái...

------------------------------

Cụ lý trưởng đang ngồi tâm sự với người yêu.

- Anh có yêu em hông? - cô người yêu nũng nịu
- Yêu chứ - Cụ lý âu yếm đáp
- Vậy chừng nào mình làm đám cưới hả anh? Mà cưới nhau về thì anh có còn yêu em như bây giờ hông nè?
- Thế theo em thì thường đàn ông yêu vợ hơn hay bồ nhí hơn nè? - Cụ lý hỏi ngược lại
- Tất nhiên là chả ông nào yêu vợ bằng yêu bồ nhí cả - cô người yêu phụng phịu
-
Ừ, mà anh thì muốn yêu em nhiều nhất cơ. Nên anh sẽ cưới người khác làm
vợ nhé, còn em thì cứ làm bồ nhí của anh mãi nhé - Cụ lý dịu dàng đáp

Và thế là vẫn có rất nhiều cô đòi làm bồ nhí của Cụ lý

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:29 am

Aroxx cỡi bò quay về quê. Mưa to quá, xe lại trở chứng nên Arox bị lỡ đường, đành ghé vào quán trọ ngủ qua đêm.

- Ở đây giờ hết phòng rồi anh à - Chủ quán nhún vai
- Tui mệt quá, cho tui ngủ ké ở đâu cũng được - Arox nài nỉ
-
À, có 1 phòng đôi, hiện chỉ có 1 người ở, nhưng chả ai dám ở chung hết.
Ổng cũng đi môtô như anh, nhưng tướng tá bặm trợn lắm, ngủ ngáy rất to,
không ai ngủ chung được, mà ai góp ý là ổng đánh cho te tua
- Kệ ổng, cho tui vô phòng đó đi - Arox quả quyết

Sáng
hôm sau, chủ quán nghĩ sẽ gặp Arox phờ phạc vì mất ngủ. Nhưng kết cục
lại thấy Arox bước ra với dáng vẻ tươi tỉnh, sảng khoái, còn anh bặm
trợn kia thì hốc hác, mắt thâm quầng.

- Oh, làm thế nào mà anh ngủ được với tiếng ngáy kinh khủng đó thế? - chủ quán ngạc nhiên há hốc mồm
-
Ngủ sao được, thằng chả ngáy còn hơn cả xe tăng nổ. Tui ngủ không được,
tức quá, qua hôn thằng chả 1 cái chóc, rồi thủ thỉ vào tai hắn là "Ngủ
ngon nhé em yêu! Anh đi nghỉ chút xíu đây!". Và hắn thức bật dậy, ngồi
canh cho tui ngủ tới sáng luôn đó.

==================

Nguyễn Khoa lấy vợ xong, 2 vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật... Nguyễn
Khoa dắt vợ đi lên cao nguyên, nơi có dòng thác mà bác ta đã từng chụp
hình mặc quần đùi bông trắng đỏ bên đó...

Nơi 2 vợ chồng nghỉ
lại có một ngôi chùa. Theo dân địa phương thì ngôi chùa này mỗi giờ đều
gõ 1 hồi chuông để báo giờ cho dân cư quanh vùng, kể cả ban đêm...

Mới
cưới vợ, sức còn sung, nên bác Khoa nhà ta nảy ra ý định đen tối. Bác
dụ dỗ vợ rằng mỗi tối, cứ mỗi lần chuông chùa đổ là 2 vợ chồng phải dậy
và "yêu" nhau cho thỏa lòng chờ đời bao nhiêu năm. Vợ bác từ chối mãi
không được nên phải chấp nhận...

Đêm đó, bác Khoa hí hửng chuẩn
bị tinh thần và sức lực. Ban đầu thì còn hăng hái, nhưng dần dần bác ta
chợt thấy rằng sao chuông chùa cứ gõ hoài, sức lực bác không thể đáp
ứng, mà bác đã đòi hỏi, thì giờ không thể đòi nghỉ, sợ rằng mất mặt với
vợ mới cưới.

Thế là sau giữa đêm, đợi vợ ngủ say, bác ta len lén
bỏ ra ngoài, kiệt sức, vừa đi vừa thở, chạy đến chùa, tìm ông thầy phụ
trách gõ chuông, và năn nỉ rằng hãy gõ chuông 2 tiếng 1 lần, để bác ta
còn kịp hồi sức, chứ không thôi bác ta sẽ chết...

- Mô Phật!
Điều yêu cầu của thí chủ không thể thực hiện được, vì hồi chiều vợ của
thí chủ đã cúng dường 1 số tiền lớn cho nhà chùa, yêu cầu đêm nay cứ
30ph nhà chùa phải gõ chuông 1 lần - Thầy phụ trách gõ chuông trả lời.

==========================

Culitruong bị bệnh. Death và Aroxx qua thăm, thấy culitruong mệt quá
nên mới nói để 2 người xuống bếp nấu cháo cho culitruong ăn đỡ bệnh.

Xuống dưới bếp, 2 người mới phát hiện thiếu nhiều món để nấu cháo quá, cần phải ra chợ mua thêm.

-
Chợ cũng gần, đi môtô lâu ngày quá xương cốt không còn dẻo, tao với mày
đi bộ ra chợ đi, nhân tiện tập thể dục luôn - Death đề nghị

- Cũng hay, nhưng chợ thì gần, đi chút xíu thì tập thể dục có nhằm nhò gì, 2 đứa mình chạy đua cho khỏe - Aroxx tán đồng.

- OK! Chạy mau! - Death hét lớn

Thế
là cả 2 cắm đầu chạy ra chợ. Ra đến chợ, vừa ngừng lại thì cả 2 nghe
tiếng thở hổn hển phía sau. Quay đầu nhìn lại, cả 2 giựt mình thấy
culitruong đang quấn cái mền, mặt mày xanh mét, thở hổn hển, cũng vừa
ngừng lại.

- Ủa, anh làm gì ở đây? - Death thắc mắc

-
Phù... phù... tao có... phù... có biết đâu.... tự nhiên... phù... 2
thằng bây xuống bếp... phù... coi cái bình gas xong... phù... lại ù té
chạy, bỏ cả xe.... phù.... tao nghĩ... phì.... tốt nhất là.... phì...
chạy theo cho chắc ăn.... phì.... phù...

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:30 am

Vợ tôi là nhân viên giao dịch ở Bưu điện tỉnh. Công việc đôi lúc cũng
cần ngoại ngữ để giao tiếp với người nước ngoài, thế là cô ấy quyết
định học tiếng Anh buổi tối. Cô ấy hỏi ý kiến tôi, tôi đồng ý ngay vì
nếu không cô ấy lại nói là "không tạo điều kiện cho phụ nữ tiến bộ".
Tất nhiên cũng có khó khăn là tôi phải trông thằng cu con hơn hai tuổi
của chúng tôi.

Tối đầu tiên cô ấy đi học tôi phải đánh vật mới
dỗ nó nín, cho nó ăn và ngủ. Tôi hôm đó, cô ấy về khoe ngay: "Này nhé,
thầy giáo cực kỳ nhé, nói tiếng Anh như gió, nghe đâu tốt nghiệp đại
học tại chức ở trong thành phố Vinh cơ đấy!". Cô ấy còn nói tiếp: "Mai
anh đi làm chịu khó mua giáo trình cho em nhé!". Tôi hỏi: "Giáo trình
gì?". Cô ấy ấp úng một lúc mới nói: "Sờ ... sờ ... chết rồi ... sờ gì
nhỉ?". Tôi cười: "Làm gì có giáo trình "sờ". Cô ấy lại bảo: "Thầy giáo
nói phải mua đúng giáo trình, vì có nhiều loại ở hiệu sách lắm!". Bỗng
cô ấy reo lên: "Đúng rồi! "Sờ chim lai", anh nhớ nhé!"

Tôi đứng
tần ngần mãi ở hiệu sách, cuối cùng mới đánh bạo nói: "Chị ơi, bán cho
tôi bộ giáo trình tiếng Anh". Cô bán sách mới bảo: "Streamline, phải
không anh?". Tôi gật đầu và nghĩ bụng: "Kiểu phát âm của vợ tôi kinh dị
quá!"

Một tối thằng con đang tập nói của tôi bỗng bập bẹ nói "sờ
cu", "sờ tây", "sờ ta". Tôi giật mình: "Chết rồi! Ai mà dạy nó nói bậy
thế!". Tôi gọi chú bé hàng xóm hay chơi với cháu sang quát cho một trận
vì tội dạy em nói bậy và cấm không cho sang chơi nữa, mặc cho nó thanh
minh mãi.

Một tối khác, tôi đang xem tivi ở ngoài nhà cùng cậu
con trai thì nghe vợ tôi đọc to "sờ cu", "sờ tây", "sờ ta". Vào trong
buồng thì thấy cô ấy viết ba chữ "school", "stay", "star" lên bảng và
đang đọc một cách dõng dạc. Lúc đó tôi mới biết là mình mắng oan cậu bé
hàng xóm.

Từ đó, tôi không cho con chơi cạnh cô ấy khi cô nàng
học phát âm nữa. Từ khi học tiếng Anh, cô ấy "tây hóa" hẳn lên, đi đâu
cũng "gút - bai" và về còn chào "hê - lô" nữa!

Một hôm, tôi có
một người bạn ở quê ra chơi. Hôm đó, sau bữa cơm rượu và hàn huyên một
lúc, tôi tuyên bố: "Tối nay ta đi ngủ sớm cho bác nghỉ vì đi tàu xe
mệt". Vợ tôi nói luôn "Ô - kê". Bạn tôi cười, bởi đoán chắc là cô ấy
nhắc tôi "chuyện ấy" vì "ôkê" hay được quảng cáo ở tivi. Tôi ngượng
quá. Lúc đi ngủ, tôi nhẹ nhàng góp ý: "Có khách mà em nhắc anh "chuyện
ấy. Thật vô ý!". Cô ấy cười phá lên: "Anh "quê" bỏ xừ đi ấy, khi tỏ ý
nhất trí hay tán đồng người ta nói "ôkê", đó là câu cửa miệng của người
Mỹ đấy! Chứ em có nhắc anh cái gì đâu". Đến nước này thì tôi đến chịu
về cái khoản tiếng Anh của vợ tôi.

Nguồn: Trần Mạnh Trung - Tuổi Trẻ Cười - số 190 (11/1999)

---------------------------------------

vuquocquy lái xe hơi đi công tác với cô thư ký. Giữa đường thì xe bị hư.

Vuquocquy
nghĩ: "Với tư cách là sếp, thì mình phải ngồi trên xe, điện thoại và
chờ cứu hộ đến. Nhưng với tư cách của 1 người đàn ông, thì mình phải tự
mình đi sửa xe". Ngẫm nghĩ 1 hồi, vuquocquy cởi áo khoác, xắn tay áo
lên và chui xuống gầm xe.

Cô thư ký nghĩ: "Với tư cách là 1 phụ
nữ, mình phải ngồi trên xe đợi xe sửa xong. Nhưng với tư cách là nhân
viên, mình phải luôn đi theo và có mặt bên cạnh sếp". Ngẫm nghĩ 1 hồi,
cô thư ký cũng cởi áo khoác và chui xuống gầm xe.

Lát sau, death
đi ngang qua, thấy vậy, death nghĩ: "Với tư cách là 1 người đi đường
chân chính, mình nên làm như không thấy chuyện gì đang xảy ra. Nhưng
với tư cách là bạn của vuquocquy, mình phải báo cho bác ta biết là
chiếc xe của bác ta đã bị trôi đi đâu mất tiêu rồi"

-------------------------

vuquocquy vừa đám cưới xong, lấy môtô chở vợ đi hưởng tuần trăng mật thì gặp death đang hì hục dắt chiếc boss bên đường.

- xe em hết xăng, đang đi tìm chỗ đổ đây - death nói
- master 2 của em thì đâu có bao giờ gặp phải trưởng hợp này... haha... - vuquocquy cười rồi vọt đi.

nhìn
vào kiếng chiếu hậu, vuquocquy giật mình khi thấy death đang đẩy chiếc
boss chạy theo sát đít xe mình. Quý ta liền tăng tốc lên.

Nhìn lại vào kiếng chiếu hậu, Quý giật mình khi thấy death vẫn đang bám sát đuôi xe mình.

- Thằng này đang làm trò gì vậy ta? muốn đua với tớ à!!! khùng quá đi!!! - Quý lầm bầm rồi tăng tốc lên từ từ

Tốc
độ lên tới gần 100km/h, ga đã lút cán, nhìn vào kiến hậu, Quý thấy
death vẫn bám sát không rời. Không biết làm sao nữa, vuquocquy đành
phài ngừng xe, bước xuống vái dài death:

- Em chịu thua bác luôn
rồi, bác đẩy xe thôi mà chạy còn hơn master 2 của em, xe boss của bác
mà chạy chắc em chỉ có nước hửi khói.

- Đẩy xe gì cha nội, tui
đâu có khùng vậy. Mấy sợi dây cột ba lô của ông mắc vô tay lái xe tui
kéo đi thì có - death hổn hển, cáu kỉnh trả lời

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:32 am

ho_phap kẹt đi công tác, thấy death và aroxx đang rảnh rỗi nên nhờ chiều chiều tạt qua coi chừng giùm người bà con bị bệnh.

bà cụ cũng là người vui vẻ, do bệnh mới khỏi nên còn phải ngồi xe lăn 1 thời gian. mỗi chiều, death và aroxx tạt ngang đẩy bà đi công viên dạo vài vòng, nói chuyện với bà vài câu là xong nhiệm vụ. sức khỏe bà cụ ổn định, nhưng không hiểu vì sao mà cứ lâu lâu tự nhiên và lại đổ người ngang, chỉ chực té nhào khỏi xe. death và aroxx phải hết sức chú ý để trông chừng, mỗi khi bà cụ ngã ngang là cả 2 phải chạy lại đỡ bà cụ ngồi thẳng dậy

2 tuần sau, ho_phap đi công tác về:

- bà sao rồi? vẫn ổn chứ ạ? 2 đứa em con nhờ trông bà tụi nó có đàng hoàng không?

bà cụ móm mém trả lời:

- ôi, 2 cậu đó dễ thương lắm con ạ, chăm sóc bà rất chu đáo, bà rất là hài lòng. duy chỉ có điều là mỗi khi bà muốn đánh rắm thì 2 cậu đó cứ nhất quyết dựng bà dậy, không cho bà xì hơi nên giờ đây bụng của bà bị sình lên rồi

********************************

Khoa đinh, Quý ròm và Minhcao ngồi tâm sự:

Minh cao: lúc đám
cưới xong, em bảo với vợ "Bắt đầu từ hôm nay việc lau nhà, giặt đồ là
do em quản lý nhé". Ngầy đầu tiên không thấy gì, ngày thứ 2 không thấy
gì, ngày thứ 3 thì nhà sạch trơn, quần áo sạch sẽ thơm tho... haha...

Quý
ròm: lúc vừa cưới xong, em ra lệnh với vợ "Bắt đầu từ hôm nay việc lau
nhà, giặt đồ, rửa chén, nấu ăn là do em quản lý nhé". Ngầy đầu tiên
không thấy gì, ngày thứ 2 không thấy gì, ngày thứ 3 thì nhà sạch sẽ,
quần áo tinh tươm, đồ ăn nóng sốt... hehehe...

Khoa đinh: lúc
vừa rước vợ về dinh, em bảo vợ "Bắt đầu từ hôm nay thì em lo việc lau
nhà, giặt đồ, rửa chén nhé". Ngầy đầu tiên không thấy gì, ngày thứ 2
không thấy gì, sang ngày thứ 3 thì mắt em bầm tím và đầu em trọc lóc...
huhuhu...

....................................

vuquocquy thấy Bác culitruong hôm nay buồn buồn đành hỏi thăm
- vuquocquy: sao hôm nay em thấy Bác buồn buồn...
- culitruong: ờ ờ ...hồi nãy tao kêu kevin qua uống cafe vì tao nhớ nó Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 4
- vuquocquy: có vậy thôi mà buồn là sao? vụ gì đây?
- culitruong: kevin nói: giờ em là lính ho_phap nên phải hỏi ý kiến ảnh cái đã mà điện thoại hết tiền.
- vuquocquy: bình thường mà anh.
- culitruong: tao đang lo vì ho_phap mời tao vô AAA làm để các AE khác được nghĩ ngơi...
- vuquocquy: tốt chứ sao anh
- culitruong: tao sợ tụi nó rảnh qua dọn hết nhà tao...
... bổng tháng sau...
- culitruong: ê Quý qua trả tiền tao cái con xe Bò Nghé.
- vuquocquy: để em hỏi ý kiến kevin cái anh ơi!
- culitruong: sao vậy?
- vuquocquy: dạ, bây giờ em là lính kevin, điện thoại kevin thì mất sóng...
- culitruong: pó-tay tụi bây, cũng may tao chưa vô AAA
(Giả Quý)

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:36 am

Có hai vợ chồng mới cưới đi hưởng tuần trăng mật ở Nha Trang.
Sau 7 ngày nghỉ ngơi-vui chơi thì check out.
sau khi cầm hóa đơn thì ông chồng hốt hoảng la í ới
- ông chồng: tại sao có 100k x 7 ngày tiền hoa quả, chúng tôi có ăn đâu!
- ông chủ ks:ai biểu anh chị không ăn, ngày nào tôi cũng để trong phòng.
- ông chồng: ok, liền lấy hóa đơn trừ đi 150k x 7 ngày.
- ông chủ ks: giỡn hoài cha nội, trả tiền đi chứ.
- ông chồng: thì ngày nào tôi cũng để Vợ tôi trong phòng, ai biểu ông không làm gì hết.
- ông chủ ks: ah, hiểu rồi! thôi ta huề nhá!

(Giả Quỳ)
=================================

trên
đường đi tour, đoàn đến 1 địa điểm phong cảnh hữu tình nên mới ngừng
lại nghỉ ngơi. nhân tiện, Dìn Dìn mượn xe của Rebelhongda để test.

Lát sau, thấy Dìn Dìn đi bộ trở lại, Rebelhongda mới thắc mắc:

- ủa, sao em đi bộ về? xe đâu?
- trời, xe anh kỳ quá, trong bộ nồi có nước nên không chạy được nữa, em phải lội bộ về đây
-
hahaha... em còn chưa biết bộ nồi thế nào nữa mà dám nói vậy à, sao có
chuyện đó được, để anh đến chứng minh cho em là em đã sai. xe đâu nào?
- anh đi tới kia, quẹo cái cua, cảnh rất đẹp, xe của anh đang nằm sau cái cua, dưới cái ao nước

*****************************

Kevin đi dạo tối cùng Aroxx99, quen được 1 cô gái trẻ nên kéo đi mất,
bỏ Aroxx99 bơ vơ 1 mình. Sáng hôm sau, khi gặp lại, Aroxx99 mới hỏi
tình hình hôm qua thế nào. Kevin nhăn nhó:

- Tớ đâu có ngờ con bé ấy nó là sinh viên đang học làm cảnh sát giao thông
- Thì sao nào?
-
Nó phạt tớ hết 500.000đ tội quá tốc độ, 200.000đ tội vào không đúng
chỗ, 300.000đ tội không đội mũ bảo hiểm, cũng may là cái tội độn lên
trái chưa bị nó phát hiện

.........................................

Chôm lén được ở phần ghi âm của cái iPhone không gõ được dấu tiếng Việt của vuquocquy:

- Em thấy đêm tân hôn của mình thế nào?
-
Ừmmm... Đêm qua anh đã thể hiện 1 bản sắc rất riêng. Tuy nhiên, phong
cách của anh còn quá dàn trải. Anh cần gia tăng cường độ, xoáy sâu vào
các điểm nhấn. Nội lực quan trọng hơn các động tác màu mè. Nhất là phần
cao trào phải thật kéo dài mới tạo được cảm xúc cho người xem.... í
lộn, cho em. Dù sao, anh cũng đã có cố gắng vượt bậc, và với sự phấn
đấu không ngừng, em tin rằng anh sẽ là 1 người chồng Idol. Hãy cố lên
anh nhé!
- Á..áááááááááááááv..........

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:38 am

Cây tre trước nhà culitruong bị 1 con khỉ ở đâu xuất hiện chiếm dụng, nó cứ đu trên đó, rình culitruong sơ hở là nhào xuống chôm đồ, rồi dùng ngay đồ đó ném vào đầu culitruong khiến culitruong không thể sửa xe được. Culitruong mới cầu cứu minhcao.

Minhcao đến, dắt theo 1 con chó bergie to tướng, 1 cuộc dây và 1 cây súng:

- Anh cầm cuộn dây và cây súng này, em sẽ leo lên cây, rung cây cho con khỉ rớt xuống, con chó sẽ chạy lại ngậm Q của con khỉ nên con khỉ sẽ nằm im re không dám nhúc nhích, anh chỉ việc trói con khỉ lại cho em là xong, nếu con khỉ mà nhúc nhích hay rên rỉ thì con cho sẽ cắn nát Q của nó - minhcao giải thích

- Vậy câu súng này để làm chi? - culitruong thắc mắc

- À, cái đó thì để anh bắn chết con chó, trong trường hợp em rung cây không lại con khỉ, và nó làm em rớt xuống

..........................................

Sếp nọ là quan tham, bị bệnh nặng. Lúc đã nguy kịch, ông dặn vợ con
phải "cáo phó" cẩn thận trên truyền hình, báo chí, thông báo cho các
nơi đến phúng viếng.

Bà vợ ông nghe dặn sụt sịt nói:
- Xin ông cứ yên tâm!

-
Yên tâm là yên tâm thế nào! Bà phải nhớ kỹ là truyền hình thì phải
thông tin vào "giờ vàng", báo phải đăng ở trang có nhiều người xem.
Những nơi tôi đã từng đến mừng Tết, mừng tuổi, mừng cưới, mừng tân gia
thì điện trực tiếp. Chớ để sót một nơi nào đấy, nhất là đừng quên mấy
thằng tôi đã nâng đỡ, cất nhắc...

- Vâng... - Bà vợ sụt sùi: - Ông cứ yên tâm mà lên thiên đàng.

- Lên thiên đàng à! Trên ấy thế nào?

- Trên ấy cảnh đẹp như tiên, con người như thánh hiền, người tốt đều được lên trên ấy.

Ông ngẫm nghĩ một lúc rồi bảo:

-
Thế thì không được! Tôi phải xuống âm phủ thôi. Thiên đàng như bà nói
thì lên đấy còn làm ăn gì được nữa. Bạn bè tôi đã và cũng sẽ xuống cả
dưới âm phủ. Bà phải cầu trời, khấn phật để tôi được xuống dưới đó, mấy
người còn nợ tôi đang ở dưới ấy, tôi phải xuống tìm họ mới được...

Nói xong, ông trợn ngược mắt nấc lên. Bà vợ tưởng ông chết oà khóc. Ông mở mắt ra bảo:

- Tôi đã chết đâu mà bà vội khóc thế! Gọi ngay thằng trợ lý vào đây, tôi có việc cần căn dặn riêng nó.


vợ vội quay ra tìm anh trợ lý và gọi con cháu vào. Ông đuổi tất cả ra
ngoài chỉ để một mình anh trợ ký tin cẩn ở lại. Ông hỏi nhỏ:

- Tao đối với chú mày thế nào?

- Chu... chu đáo lắm ạ. Sếp luôn nâng đỡ em. Nhờ sếp tiến cử, em vừa có quyết định đề bạt chức trưởng phòng rồi ạ!

-
Thế thì tốt! Bây giờ tao dặn thế này. Hôm trước lão thầy bói nói kiếp
sau tao vẫn sẽ làm sếp vậy nên khi mua vàng mã, chú mày nhớ mua và đốt
cho tao một… nữ thư ký nhé!

- Vâng... vâng... em sẽ nhớ... sẽ nhớ…

- Này... này…

Sếp thều thào rất nhỏ, anh trợ lý phải cúi xuống ghé sát tai mới nghe rõ. Ông nói vẻ ngập ngừng:

-
Nhớ đốt cho tao một ít bao... cao su nhé! Xuống dưới đó lạ nước, lạ
cái, chưa quen địa bàn, chưa có cơ sở tin cậy, lỡ dính vào cái khoản ết
iếc SIDA thì chết mất mạng, hiểu không?

- Nhưng ở Hàng Mã mọi
thứ đều có, từ người, trâu bò, voi, ngựa, ti vi, tủ lạnh, xe máy, ô tô,
máy vi tính, cho đến xe tăng, máy bay, tàu hoả, vệ tinh nhân tạo, tàu
du hành vũ trụ, ra đa, tên lửa, bom nguyên tử… Chả thiếu thứ gì. Nhưng
cái khoản... bao cao su thì chưa thấy dân vàng mã họ làm ạ!

- Gay nhỉ?

Sếp tỏ vẻ băn khoăn. Anh trợ lý chợt nảy ra sáng kiến:

- Hay là em đốt luôn các loại... bao cao su thật để sếp đem theo cho yên tâm. Loại vàng mã lỡ nó làm hàng rởm thì bỏ mẹ.

- Đúng đúng! Chú mày đúng là một trợ lý rất thông minh. Chú mày mà luôn đi theo tao thì tốt quá.

Anh trợ lý sợ tái mặt vội lủi ra ngay. Còn sếp nọ thì có vẻ rất yên tâm. Ông thở hắt ra rồi mới lịm hẳn.

siu tầm bậy

(Giả Quỳ)

**********************

thuở hàn vi, có 1 lần vuquocquy được mời đi dự 1 bữa tiệc chiêu đãi ở 1
nhà hàng 5 sao rất to ở thành phố lớn nhất nước. lẽ thường tình, tiệc
thì phải có tí "men cay", mà nhiều "men cay" thì phải cần đi "giải tỏa
nỗi buồn". vuquocquy ta cũng không là ngoại lệ.

hỏi đường, được
tiếp tân chỉ bảo tận tình, vuquocquy ta hùng dũng tiến về cái chỗ "chả
nói ra mà ai cũng biết" rồi đó. lát sau, bác ta quay ra, mặt mày sưng
xỉa lên. bạn bè thắc mắc, bác ta mới trả lời:

- mình cứ nghĩ cái
nhà hàng sang trọng thế này thì quản lý ở đây phải có trình độ cao lắm
chứ, ai ngờ chúng nó dốt quá thể. nhà vệ sinh của nam, thì không chịu
ghi là NAM, mà lại ghi ngược lại thành MAN, nhà vệ sinh nữ thì không
ghi là NỮ, mà lại ghi là VỢ NAM, thêm nữa là chữ VỢ thì ghi xuôi, chữ
NAM lại ghi ngược mới dốt đặc chứ (chú thích: là chữ WOMAN)

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:42 am

Culitruong và bạn "áo đỏ" đang ngồi nói chuyện

Bạn "áo đỏ": thời
buổi này xe hơi đi ghê quá anh à, mất an toàn vô cùng, em thề không bao
giờ đi xa bằng xe hơi nữa, chỉ đi máy bay thôi

Culitruong gật
gù: ừ, đúng đấy, xe hơi chả an toàn tí nào, mới tuần rồi anh thấy có
chiếc xe hơi đang chạy thì bị 1 chiếc máy bay rơi trúng đầu, bẹp dí

.......................................................

Giả Quỳ thề là không bao giờ lên Ban Mê nữa, vì sao vậy?

Chuyện
là thế này, trên Ban Mê, trong 1 xóm vắng có 1 thầy giáo dạy văn. Thầy
có 1 cô con gái rất xinh, bao chàng trai hàng đêm mất ngủ vì hình bóng
của nàng. Thầy giáo thì lại khó tính, ra điều kiện ai qua được bài kiểm
tra văn chương của thầy thì mới được cưới con gái thầy. Ác nỗi đề bài
thầy ra khó quá, chưa có ai qua được, nên thầy vẫn chưa tuyển được rể.

Bữa
đó, trời đã tối, xóm làng đã vắng tanh, thì nhà thấy có người gõ cửa.
Thì ra đó là Giả Quỳ, đi tour bị lạc đường trong rừng, gặp được nhà
thầy nên ghé vào xin bữa cơm. Thấy Giả Quỳ mặt mũi cũng sáng sủa, thầy
ân cần mời vào dùng cơm tối với thầy.

Giả Quỳ thì đói và mệt quá
nên cắm đầu ăn, chả để ý tới cô gái đang ngồi cùng bàn. Thầy giáo thấy
Giả Quỳ không háo sắc nên cũng cảm mến, và bất chợt thầy buộc miệng:

"Gái đẹp không ngoan, gái ngoan không đẹp, con gái ta vừa ngoan vừa đẹp"

Chắc
do nhịn đói lâu, bụng bị sôi, thêm đồ ăn không hợp bụng, nên thầy vừa
nói xong thì Giả Quỳ ta buông ra 1 cái trung tiện thiệt là to, và nồng
nặc. Mọi người bỏ chạy tán loạn, Giả Quỳ thì mắc cỡ nên cắm đầu vào
chén cơm, thầy giáo thì cố gắng giữ bình tĩnh mà ngồi lại. Khuôn mặt
thầy đỏ lên vì giận dữ, rồi tái đi, môi thầy méo xệch, mím lại, rồi
bỗng giãn ra dần dần, rồi thầy tươi lên... Bỗng thầy cười ha hả, vỗ vai
Quỷ già, bảo:

"Con rất giỏi, xứng đáng là rể của ta. Ta chờ
người như con đã lâu lắm rồi mà nay mới gặp... Hay, mai ta tổ chức đám
cưới cho 2 đứa bây liền"

Giả Quỳ hết hồn, từ chối, nói rằng con
đã có vợ rồi. Thầy giáo giận tím mặt, cho rằng mình bị xúc phạm, xuống
bếp lấy rựa vác ra chém Giả Quỳ. Giả Quỳ hoảng hồn tông cửa ra, nhảy
lên xe chạy tuốt, nghe được tiếng thầy với theo là hễ thấy Giả Quỳ ló
mặt lên Ban Mê là chém không tha.

Thì ra, thầy giáo nghĩ rằng Giả Quỳ đã đối lại câu của thầy rất chuẩn là:

"Rắm thanh không thối, rắm thối không thanh, rắm của con vừa thanh vừa thối"

++++++++++++++++++++++

nhân dịp gần tết, culitruong dắt anh em đi thăm 1 nhà dưỡng lão. mỗi
người 1 việc, JC lãnh phần kể chuyện vui cho các cụ thêm chút vui vẻ.


công nhận JC kể chuyện rất hay, các cụ cười nghiêng ngả... duy chỉ có 1
bà cụ kia cứ ngồi, mặt buồn buồn, JC kể cỡ nào cụ cũng chả thèm nhếch
môi. thấy tội bà cụ, sau khi giải tán, JC vẫn ở lại với bà cụ, quyết
tâm lấy cho bằng được nụ cười trên môi bà cụ.

thế là chỉ có JC
và bà cụ ngồi đó, JC trổ hết tài năng kể chuyện cười, công lực phát
tiết đến nỗi thằn lằn, chuột bọ, ruồi muỗi cũng bu lại nghe rồi lăn ra
cười đến chết ngay đơ... duy chỉ có bà cụ vẫn ngồi buồn buồn, không
thèm nhếch mép...

JC đuối quá, chuẩn bị quỳ xuống lạy bà cụ, đầu hàng và xin học được công lực thâm hậu của bà cụ, thì 1 cô điều dưỡng bước vào:

- ô, anh vẫn còn kể chuyện cho bà cụ nghe à! - cô ngạc nhiên - cụ ấy bị điếc, có nghe được gì đâu!

??????????????????????????????

Tổng thư ký LHQ đi thăm Việt Nam, một hôm buồn nên trốn bảo vệ ra phố
chơi cho biết tình hình VN thế nào, ngoắc 1 chiếc xe hơi chạy dịch vụ
của khách sạn thì gặp ngay xe do bác "Óc ra ba sờ" lái. bác này là đang
ở không, buồn nên xin chạy xe kiếm sống qua ngày đó mà.

Đi được
1 đoạn, thấy lái xe ở VN hấp dẫn và nhiều cảm giác mạnh quá nên ngài
TTK mới năn nỉ "óc ra ba sờ" cho ngài lái xe 1 đoạn. với bản tính hiếu
khách vốn có, bác đồng ý ngay

ngài TTK chạy được 1 hồi thì vượt
đèn đỏ, bị cảnh sát mời ngừng lại nói chuyện. anh cảnh sát vừa đến xe
thì chợt khựng lại, móc ngay điện thoại báo về cho sếp:

- Alô, dạ sếp ạ, em vừa gặp 1 trường hợp này chả biết xử làm sao, phải hỏi ý sếp đây!

-
Gặp ngay vị tai to mặt lớn nào phạm luật rồi phải không! - Sếp ngao
ngán - Ông đó to cỡ nào, cỡ tổng thư ký LHQ hay không hả? nếu không to
bằng thì cứ xử nghiêm cho tôi!

- Dạ thưa sếp, em hiểu, ông này
to cỡ nào thì em chả biết, nhưng em biết là ngay cả tổng thư ký LHQ còn
phải làm tài xế cho ổng nữa kìa!!!!!!!!

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by death-vespa 09/02/11, 10:45 am

đang ngồi ở Thi Sách, JC nhận được tin nhắn từ "mèo con iu vấu":

- anh ơi, đến ngay nhà em nhé, nhà đi hết rồi, không còn ai ở nhà hết.

JC cuống quýt đứng lên, làm 1 hơi 3 trái tạ chào sân, rồi vù ra lấy xe, ghé mua chai dầu thơm, ghé nhà thuốc... rồi đến nhà nàng

nhà tắt đèn tối om, cửa đóng then cài. đúng là "chả có ai ở nhà hết" thật

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Chiều Chủ nhật, JC ăn mặc láng coóng đến nhà người yêu:

- Có phim này mới ra hay lắm em à, anh mua được 3 vé nè

- Ủa, anh tính rủ thêm ai mà mua chi tới 3 vé?

- Đâu có, 3 vé này là dành cho ba, mẹ và thằng em trai của em, còn 2 đứa mình ở nhà hú hí cho tiện Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 19 Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 19 Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 19 Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 19 Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) 19

;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;

death-vespa

Tổng số bài gửi : 15
Join date : 20/01/2011

Về Đầu Trang Go down

Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu) Empty Re: Đừng đọc (ráng đọc bể bụng ráng chịu)

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết